“Bệnh viện hiện đại ngày nay, nơi mà môi trường im ắng trước đây đang dần dần bị phá huỷ bởi một cuộc tấn công bằng âm thanh vào tai và tâm lý. Bầu khí quyển trong các bệnh viện của những năm 1940 và 1950 dường như im lặng khắc nghiệt, như trong phòng đọc sách. Có bảng hiểu là ảnh của một cô y tá mặc đồng phục, ngón tay đặt lên môi, đôi khi kèm theo những từ “Xin vui lòng giữ im lặng.” Các chỉ dẫn trên con đường như là, “Bệnh viện Zone – Quiet.” …Để dành cho các bác sĩ có trường hợp khẩn cấp thực sự báo động. Những môi trường bệnh viện yên tĩnh trước đây đã dần dần được thay thế bởi những hoạt động ồn áo và hỗn loạn. Con người như sống đua với thời gian, điện thoại thì lớn tiếng, hệ thống loa báo gọi thì đột ngột, âm thanh có mức dB cao làm giật mình người nghe. Những âm thanh chồng chất lên như một bộ sưu tập. nào là tiếng bíp và tiếng rên từ một loạt các thiết bị điện tử , chuông và tin nhắn điện thoại, nút gọi, hệ thống theo dõi bộ đàm, báo động của máy thở, monitor theo dõi bệnh nhân, máy in và máy tính. Bệnh viện, nơi được thiết kế danh cho việc chữa bệnh và cho bệnh nhân nghỉ ngơi yên tĩnh hay trao đổi học thuật giữa các bác sĩ thì nay đã trở thành một nơi để tiếng bíp, ồn ào, va đập và la hét “(Grumet 1993, p433).
Bài viết trên Tạp chí Y học New England (11 Tháng 2 Năm 1993)
Giải pháp hiện nay: Hệ thống vận chuyển bằng ống khí nén: Nhanh, yên tĩnh và vô hình
Leave a Reply